Rượu cần từ lúa non của người Ê đê

Khi bông lúa vẫn còn xanh, hạt gạo bên trong còn mềm người ta đã cắt đem về để cả bông hấp cho chín kỹ, dàn ra một tấm lá chuối để nguội bớt, sau đó dã dập men lá (lá cây rừng dùng làm men) phủ lên trên và dùng tấm lá khác đậy lên rồi đắp cho kín để ủ. Sau 3 - 4 ngày mở ra nếu thấy mùi cay nồng thì bị nặng men cần bỏ bớt lớp lá men trên mặt , thấy mùi thơm ngòn ngọt của rượu thì là vừa men, lót dưới đáy ché một lớp trấu sạch dày khoảng 7 - 8 cm và đổ tất cả vào ché đậy kỹ. Nắp đậy không phải bằng sành hay bịt nilon kín mà phủ lên miệng ché vài lớp lá rồi đốt tro tranh nhào với đất sét trét dày lại. Theo những người thường làm loại rượu này thì nắp bằng tro, đất rượu còn có thể giao hoà với không khí bên ngoài làm rượu ngon hơn. Sau đó đem để trong góc nhà hay chỗ tối phải để ít nhất 100 ngày mới được uống, nếu uống trước rượu vẫn còn mùi của rơm tươi , trái lại càng để lâu càng ngon, có hũ rượu để lại vài 3 năm.
Rượu lúa non rất hiếm bởi mỗi năm người Ê đê thường chỉ trồng một vụ lúa, nên chỉ để dành cho những lễ hội đặc biệt quan trọng và uống ở nơi tổ chức đông ngưòi như cúng mùa làm đất, cúng mừng lúa mới, cúng thần chiêng…Bình thường không bao giờ tự nhiên đem ra uống. Trước khi uống, chủ nhà khấn Giàng và mời các thần linh về chứng kiến rồi khui nắp hút ra nửa chén rượu cốt để trên cao hoặc để trên bàn thờ, sau đó mời già làng hoặc người khách cao tuổi nhất đổ nước cắm cần uống trước, rồi mới tới chủ nhà và những người tiếp theo. Rượu cần lúa non uống rất ngon, thơm mùi gạo mới và phảng phớt mùi của của rơm, gợi cho ta cảm giác như đang ngồi giữa một rẫy lúa đang trổ bông. Là rượu quý hiếm như vậy, mỗi người chỉ được thưởng thức một lần vít cần mà thôi.